Cách đây cũng năm trời, đi đường thấy xe bán heo mọi con nhoi nhoi, dí theo hỏi chú bán nhiêu một con, chắc cũng có duyên nên kì kèo một hồi ông chú bán cho hai trăm ngàn một con. Nhớ cũng tức cười, lúc mới mua về anh bạn cùng phòng la làng "heo mẹ nuôi heo con hả mậy, cái phòng có chút éc sao nuôi được", rồi cũng thấy thương quá mà chăm nó vài ba hôm xong mang về quê. Ban đầu tính gửi cho nội nuôi, nhà nội đất rộng lại có sẵn sân vườn, mà nghe bảo nuôi heo giùm, bà nội cũng tá hỏa. Vậy là đem về nhà cho mẹ coi tạm rồi mấy hôm nữa đem cho, giữ ở nhà tầm vài ngày mẹ thấy thương quá nên kêu để lại nuôi luôn đi. Mấy người trong xóm hiếu kì, nói con heo gì lạ, lót nùi giẻ mới chịu nằm, mỗi lần đi về là chạy ra mừng cứ như chó con. Vậy mà nuôi chưa được nửa năm nó bệnh chết queo, nhà buồn đem chôn ở miếng đất bên hông.
Cũng trước cái hôm con heo chết, ba đem về con chó con mới xin của ông cậu, chó đẹp nên ba mê, mà cậu không chăm được nên ba đem về nhà làm bạn với con heo cho vui. Hôm đầu, cu cậu quậy phá chọc ghẹo rị tai, giựt đuôi con heo, làm con nhỏ kêu um sùm cả xóm. Vậy mà sáng ra mẹ đi làm về nó nằm chết cứng, gọi điện mếu máo bảo heo chết rồi mầy ơi, buồn quá.
Xong mất hết một con, còn lại nuôi con chó cũng cả năm trời, qua được một cái đám giỗ bà ngoại, ông ngoại. Hôm qua mẹ cũng gọi điện, bảo nó đi chơi bị người ta bắt mất, buồn hết buổi chiều, dặn là mốt không đem bất cứ con gì về nữa. Nuôi thì thương mà cứ bị mất là chịu không nổi. Mình nghe xong cũng buồn hiu, nay về tới cổng không thấy nó chạy ra mừng nữa, nhà như vắng đi mất một thành viên. Tối tối mẹ hay ra ngoài hàng ba ngồi giỡn với nó, có khi lại nói chuyện, vuốt ve. Giờ mẹ lủi thủi ra vào cũng thấy trống trải.
Lâu lâu thấy mẹ ra đứng trước cổng nhìn xa xôi ngoài kia hẻm, mở cửa he hé rồi đi vô nhà ngồi...
Nhận xét
Đăng nhận xét