Nhật ký ngày 14/06/2019, tròn 10 năm ở Sài Gòn. Tối 13/06, mình lại gặp những cảnh tình lãng mạn mà bản thân buộc phải chứng kiến, có những lúc cảm giác trơ cạn, vì cảm xúc đã bắt chuyển qua trạng thái mặc kệ. Quá trình có vẻ nhanh và bớt dằn vặt hơn. Nhưng mỗi đem giật mình, là một lần đau lòng, tựa như nhiều năm về trước. Cuối cùng nhận ra, bản thân đã không còn như những thời xuân sắc. Cả khi đau lòng nhất, cũng phải tự mình vượt qua, tự mình bỏ xuống nỗi chấp niệm về một người rất thương. Buồn cười. Cả khi luyên thuyên về nỗi lòng này, đến những người nghe hoài cũng sẽ mệt mỏi theo cách mà bản thân sống. Chúng ta có quyền ích kỷ, và cũng có quyền lựa chọn việc ôm lại những nỗi lòng theo trong người. Thương tổn, vốn dĩ là những điều phải chịu thiệt thòi khi bắt đầu một mối quan hệ không có hòi đáp. Phải mà trốn về Đà Lạt được, đi với một người nào đó xa lạ nhưng gần gũi tí cũng được. Chỉ là cô đơn nên bất chấp mọi thứ để được ở cạnh người, nhưng cuối cùng 10 mũi kiếm đâm v
Tuế nguyệt tĩnh hảo, lai sinh an ổn