Chuyển đến nội dung chính

Những cánh hoa rời rạc



Đà Lạt vào hạ, là lúc nắng đã thôi không còn dịu dàng xuyên qua mấy lớp mây trời bàng bạc, thôi cho người ta cảm giác ấm áp buổi chớm mai ngọt lành, trong vắt. Những ban trưa không nghe thông reo từng nhịp buồn thương nhớ. Mùa hạ về, tưởng chừng Đà Lạt mất đi cái vẻ nên thơ vì tiết trời hết lạnh, vì không khí trong veo của sương sớm bay theo nắng và gió. Vậy mà, có một loài hoa chợt nở giữa đất trời phố núi, làm lòng người cũng tần ngần dăm ba phút. Phượng tím. Em chẳng rực rỡ, kiêu sa, như nhành phượng đỏ miền duyên hải dưới cái nắng hoàng tàn khô khốc. Em mang nét đặc trưng nhuộm buồn của núi rừng cao nguyên. Bằng lăng cũng tím đó, mà sao không mang được nét buồn như em, không mang được chút bần thần cho người ghé qua dừng lại ?
Phượng tím, em để lại cho Đà Lạt một nỗi buồn ngay cả khi thời tiết làm người ta khó chịu nhất, nhìn em cũng thấy dịu dàng như bao mùa trong năm. Đã bao lần hẹn em những ngày đầu hạ gặp lại, mà mãi biết bao nhiêu năm trời có gặp được đâu. Tới lúc mưa về ghé qua, Đà Lạt mát lành ngủ yên, thì em cũng chợt buông mình lả lơi theo gió. Tan tác. Cánh hoa tím lấm tấm dưới gốc cây, bay vào căn phòng nhỏ, rơi trên mái tóc đen, rụng giữa bâng quơ đất trời. Vậy là mùa phượng của phố núi qua nhanh như một cơn mưa rào, chẳng đợi chờ lữ khách đường xa, em cứ mặc sức vẽ vài nét riêng biệt cho Đà Lạt tháng tư, điểm một màu buồn của ngày mùa hạ. Rồi lúc nào đó, chúng ta lại gặp nhau em nhé.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Nhật ký những ngày có em bên cạnh

Ngày 11/10/2021, Em nằm kế bên, như những gì mong mỏi cả thời gian qua cuối cùng cũng được viên mãn. Thật ra rất lâu rồi mới có cảm giác bình yên bên cạnh người mình yêu như vậy. Phải mà khoảnh khắc cảm giác này cứ được ngưng đọng mãi, mặc dù biết thời gian thì vĩnh hằng, còn vạn vật lại hữu hạn. Chỉ thầm cầu mong, một lúc nào đó mỗi ngày đều nhìn thấy em ngủ bình yên bên cạnh mình như vậy.  Tí nữa sẽ gọi một món ăn gì đó ngon lành, để cả hai cùng thưởng thức. Rồi nói về vài chuyện đời thường, đơn giản đi cùng nhau qua năm dài tháng rộng.  Yuki, 

Nhật ký những ngày không có em bên cạnh

Trở thành người thứ Ba, vốn dĩ từ khi bắt đầu đã sai, mỗi một bước đi đều mang nặng nhiều tâm tư. Ngày trước từng tựa hứa với lòng không cầu bách niên giai lão, chỉ cầu tuế nguyệt tĩnh hảo. Vậy mà cuối cùng cũng vì một chữ "tình" mà quay lại ngày cũ. Những ngày không có em bên cạnh, thời gian không cần kéo dài cũng tự giãn ra, một giờ chờ đợi, hai tiếng ngóng trông, ba khắc mong mỏi,...yêu em, nhưng sao lại đau đến như vậy ?  Từng nghe những người đi qua thời cuộc nói rằng, trong mối quan hệ ba người, chỉ cần một người đòi hỏi so đo, thì người đó chắc chắn thua rồi. Cũng như việc, trong mối quan hệ hai người, ai yêu nhiều hơn thì người đó thua vậy. Cái gì mình cũng đã thua.  Ngày trước vẫn giữ quan điểm, sẽ cố gắng đối xử tốt với người đến sau, dù cho cảm xúc đã tan vỡ, nhưng kỳ thực mọi chuyện dù cho có dốc hết sức vun vén, cũng thực không thể có được điều mình mong muốn. Trong thế giới phồn hoa này mà tâm lại nguội lạnh, thế đạo vốn không nên như vậy.  Có vẻ những câu chuyệ

Ngày "thứ Ba" kỳ lạ

Có những người cần tìm kiếm, họ vẫn đứng nơi ánh đèn tàn lụi.  - Bạch Lạc Mai Giữa những điều bất ngờ mà cuộc sống luôn mang đến cho chúng ta, đó chính là những gặp gỡ không hẹn trước. Mọi thứ đến bằng cảm xúc và pha lẫn chút lý trí. Tình yêu của những ngày tháng cận kề tuổi 30 có chút khác lạ. Thay vì cuồng nhiệt như thời thanh xuân, luống cuống với vô vàn câu hỏi, hoặc những dự định cho tương lai. Thì tình yêu ở lúc này, chỉ cần dung dị đi qua ngày tháng có nhau. Không rõ dài lâu, cũng chẳng cần định một hạn mức. Tình yêu tuổi này, chỉ cần sớm tối có nhau, thưởng trà lãm nguyệt, nhìn ngắm thành phố về đêm, ái ân nhau trong dư vị của một bình yên ngọt lành.  Thật kỳ lạ khi tình yêu tuổi này lại như vậy, chắc có lẽ do đã đi qua nhiều thương tổn, nên vô tình chạm vào nhau. Không ngần ngại yêu nhau, dù là "người thứ ba" trong cuộc cũng chấp nhận được. Vì tình yêu cần sự hồi đáp, cho dù không vẹn nguyên, cũng đủ ghép lại hạnh phúc trong mỗi một tâm hồn đang khuyết thiếu vài mảnh